Bạn đã từng có tuần nào mà bạn thấy mình… “ok nhưng trống rỗng”?
Mọi thứ không hẳn sai, nhưng không cái nào đúng. Kết quả mờ mờ, nhân viên xì xào, bạn thì thấy mình đang “chạy theo hệ thống” chứ không dẫn dắt nó.
Có thể bạn cần một nút bật “cải tiến cuộc đời”
1. Cải tiến cuộc đời không phải là “bật sang mode Zen” – mà là fix từng dòng code (Bạn không cần làm điều lớn. Chỉ cần làm điều nhỏ – liên tục.)
Người ta hay tưởng: cải tiến là đổi nghề, đổi chỗ, đổi bạn đời. Nhưng thực ra, đa số đời mình không cần cách mạng, mà chỉ cần fix vài dòng bug.
Ví dụ:
-
Giao việc xong, thay vì chỉ “bảo em làm nha”, bạn ghi thêm dòng “đến thứ 5 nộp giúp anh, nếu cần hỗ trợ inbox”.
-
Sáng nào cũng họp 15’ mà ai cũng ngáp → chuyển thành “cuộc cà phê sáng có mục tiêu”, mỗi ngày 1 người chia sẻ 1 điều mới học.
Không cần đổi cả cấu trúc công ty. Chỉ cần chỉnh nhẹ… bạn sẽ thấy hệ thống chạy mượt hơn. Bạn không cần thay đổi toàn bộ mình. Chỉ cần nhận diện xem chỗ nào cần chỉnh:
-
Phản hồi nhanh hơn?
-
Họp gọn hơn?
-
Giao việc rõ hơn?
-
Biết cách… nói “Tôi không biết, để tôi tìm hiểu”?
Một trưởng ca tổ sản xuất từng nói: “Tôi cứ nghĩ phải làm mạnh tay, ra quyết liệt. Sau khi học cách phản hồi bằng câu hỏi thay vì ra lệnh, cả đội thay đổi luôn.” — Đấy, chỉ cần một thao tác nhỏ, không cần cải cách 4.0 đâu.
2. Kaizen không dành cho máy móc – nó là nghệ thuật lãnh đạo từ bên trong
Bạn dạy nhân viên làm 5S, bạn đòi tổ vận hành ổn định, bạn muốn hệ thống tinh gọn – nhưng chính bạn… đang chạy bằng tư duy “cũ mà quen”. Họp như mọi khi, giao việc như mọi khi, phản hồi cũng như mọi khi.
Kaizen – cải tiến liên tục – không chỉ là chuyện của sàn xưởng. Nó là chuyện bên trong người lãnh đạo.
Một người sếp biết điều chỉnh giọng khi nói với từng nhân viên – là Kaizen.
Một người sếp biết nhận lỗi trước team – là Kaizen.
Một người sếp biết thay đổi format họp nhàm chán thành “check-in ngắn gọn + 1 vòng feedback ngẫu nhiên” – là Kaizen.
3. Đừng bao giờ ngừng tự hỏi – “Mình đang làm gì vậy?”
Có một dấu hiệu rất “mượt” của sự trì trệ trong vai trò quản lý: làm việc liên tục, rất bận, nhưng không hiểu vì sao đang bận. Báo cáo này chồng lên báo cáo kia, mail chưa trả lời thì đã họp, họp xong thì lại training.
Rồi đùng một cái, giữa một cuộc họp, bạn ngẩng lên… và không biết mình đang họp để làm gì. Cảm giác như vào siêu thị mà không có danh sách – lấy gì cũng thấy cần, rồi về nhà thiếu thứ quan trọng nhất.
Đó là lúc cần “định vị lại bản thân”. Không cần retreat trên Đà Lạt 3 ngày – chỉ cần ngồi lại 5 phút mỗi tuần, hỏi:
-
Việc mình đang làm có ý nghĩa gì?
-
Nó đưa team mình đi đâu?
-
Có cách nào đơn giản hơn không?
Ngừng hỏi là ngừng sống chủ động. Mà quản lý không sống chủ động – thì chỉ là nhân viên cấp cao biết duyệt nghỉ phép.
4. Đừng lấy bản kế bên ra so với bản mình – đời không phải thi đua đánh giá năng suất liên phòng
Thử tưởng tượng: bạn nhìn sang phòng bên, thấy trưởng phòng kia được ban giám đốc khen. Team gắn kết. KPI tăng. Ai cũng nhiệt. Bạn nhìn lại team mình… ừ thì, không loạn, nhưng cũng chưa “bốc”.
Bạn bắt đầu thấy… buồn nhẹ. Nhưng khoan! Mình khác họ, họ thế này .. mình thế kia … mình có lý do ABC … Mình cũng có lý do hợp lý khi không được như họ cơ mà …
So sánh là tốt – nếu để học hỏi.
Còn nếu so sánh rồi đi đến hơn thua – thì bạn đang tự dìm tinh thần và triệt tiêu năng lượng cải tiến.
Hãy tự hỏi:
-
Bạn của 3 tháng trước khác gì hiện tại?
-
Bạn đã mềm mỏng hơn chưa?
-
Giao tiếp của bạn rõ hơn chưa?
-
Bạn còn cáu gắt như hồi mới lên chức?
Cải tiến là bạn +1%, không phải hơn người khác +10%. Mà quan trọng nhất – team bạn có đang tin bạn hơn không?
5. Nếu bạn là “bộ xử lý trung tâm” của nhóm, thì bạn xứng đáng được cập nhật
Nhà quản lý cấp trung là tầng dễ bị… bỏ quên: lãnh đạo cấp cao ít feedback, nhân viên cấp dưới ít dám nói thật. Bạn sống giữa áp lực, đôi khi chẳng ai thấy. Nhưng đừng để đó là lý do bạn không nâng cấp mình. Bạn xứng đáng với một phiên bản mình tốt hơn – 1% mỗi ngày. Không cần ai thấy, Chỉ để bản thân cảm nhận.
Cải tiến cuộc đời không phải chuyện của những người “hay đọc sách self-help với uống detox”. Nó là chuyện sinh tồn của người trưởng phòng đang phát stress vì báo cáo KPI lỗi font (một lỗi nhỏ xíu như con kiến nhưng khiến báo cáo không chạy ). Đừng đợi tới kỳ đánh giá cuối năm mới nhìn lại. Hãy làm điều đó mỗi tối thứ Sáu. Và nếu thấy mệt – hãy nhớ: cải tiến không làm bạn “phải giỏi hơn” – mà làm bạn sống nhẹ hơn, tự tin hơn, và lãnh đạo có ý nghĩa hơn.